soạn bài chữ người tử tù chi tiết

Tóm tắt bài giảng, Ngữ văn 11, lớp 11. Lớp 11 Ngữ văn 11 Chữ người tử tù (Nguyễn Tuân) olm. Đăng nhập Đăng ký Trợ giúp Bài học cùng chủ đề Chi tiết xem tại đây. Thông tin của bạn Soạn văn 11 bài: Phong cách ngôn ngữ báo chí (tếp theo) Soạn văn 11 bài: Chí phèo. Soạn văn 11 bài: Một số thể loại văn học: thơ, truyện. Soạn văn 11 bài: Phong cách ngôn ngữ báo chí. Soạn văn 11 bài: Hạnh phúc của một tang gia. Soạn văn 11 bài: Luyện tập vận dụng kết hợp 1. Phân tích đề. - Yêu cầu đề bài: Phân tích nội dung, nghệ thuật của tác phẩm Chữ người tử tù. - Phạm vi tư liệu, dẫn chứng: các chi tiết, hình ảnh trong tác phẩm Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân nhằm làm sáng tỏ những tư tưởng tác giả gửi gắm và giá trị Chữ người tử tù in trong tập Vang bóng một thời. Đây là một truyện ngắn xuất sắc của nhà văn Nguyễn Tuân. Viết bài văn nghị luận bày tỏ ý kiến về một vấn đề đang đặt ra trong đời sống văn hóa; Viết một đoạn văn về Tố Hữu và bài thơ Việt Bắc, trong đó Soạn bài xích Chữ fan tử tù chi tiết Soạn bài xích Chữ người tử tù sẽ cho bạn nhận ra hầu như triết lý sống cùng những quan điểm về nét đẹp vô cùng hữu ích cho cuộc sống thường ngày thực tế của chúng ta. Hi vọng Kiến Guru đang giúp chúng ta gỡ rối rất nhiều Quel Sont Les Site De Rencontre 100 Gratuit. Hướng dẫn soạn bài Chữ người tử tù trong SGK Ngữ văn 11 giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nét đẹp truyền thống của dân tộc nay đã mai một, đó là nghệ thuật thư pháp. Ngoài ra, qua cuộc gặp gỡ đầy xôn xao giữa người tử tù và viên quản ngục, nhà văn Nguyễn Tuân muốn khẳng định cái đẹp luôn gắn liền với cái thiện và cái đẹp luôn có sức lay động lòng người. Khái quát về tác phẩm Chữ người tử tù – Nguyễn TuânCách trình bàyTóm tắt Chữ người tử tù Soạn bài Chữ người tử tù Thực tiễnTóm tắt tác phẩm Chữ người tử tù Khái quát về tác phẩm Chữ người tử tù – Nguyễn Tuân Cách trình bày Phần 1 Từ đầu… tìm hiểu ý ông rồi mới thấy tưởng tượng hình ảnh Huấn Cao trong mắt viên quản ngục qua lời thơ. Một chút tâm trạng của viên quản ngục đã được hé lộ. – Phần 2 tiếp… mất lòng thiên hạ tình thế được đảo ngược viên quản ngục đối xử đặc biệt tốt với Huấn Cao nên viên quản ngục là người yêu cái đẹp, ngưỡng mộ tài năng của ông. của Huấn luyện viên Cao. – Phần 3 còn lại Cảnh cho chữ trong tù Tóm tắt Chữ người tử tù Huấn Cao bị bắt giam vì là người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình, ông bị kết án tử hình. Ông là người nổi tiếng viết nhanh, viết đẹp nên được nhiều người xin chữ nhưng ông chỉ tặng chữ cho những người xứng đáng chứ không làm bừa bãi. Trong ngục giam Huấn Cao, viên quản ngục có một con người có tấm lòng nhân hậu, tâm hồn nghệ sĩ, viên quản ngục đã đối xử tử tế với Huấn Cao. Quản ngục đã dành cho Huấn Cao và những người đồng đội của mình sự đối xử đặc biệt. Viên quản ngục rất ngưỡng mộ nét chữ của Huấn Cao và muốn xin chữ viết tay của ông. Lúc đầu chưa hiểu tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao tỏ ra khinh thường, nhưng khi mọi chuyện đã sáng tỏ, hiểu được tấm lòng nhân hậu của viên quản ngục, cảnh lời nói trong ngục tù bẩn thỉu giữa đêm khuya đã thay đổi. Khi nó xảy ra, quả là một cảnh tượng chưa từng có Huấn Cao – người tử tù – viết như rồng bay phượng múa trên dải lụa trắng trong khi viên quản ngục và nhà thơ – viên quản ngục – đứng sừng sững. Huấn Cao cũng đã đưa ra lời khuyên tốt đẹp cho viên quản ngục, ông khuyên viên quản ngục hãy về quê giữ lấy “Thiên lương” trong sáng, vì cái đẹp khó có thể dung hòa và vẹn nguyên trong chốn thâm cung gian ác. Viên quản ngục kính cẩn lắng nghe lời khuyên của Huấn Cao “Kẻ si mê này xin kính phục”. Câu 1 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Có rất nhiều câu chuyện ngắn ghi lại sự tươi sáng của một tình huống và khai thác nó, với Từ tử tù cũng. Nguyễn Tuân cũng vậy, ông đã tạo cảnh cho chữ trong bóng tối, xấu xí thành cảnh cho chữ xuất thần của nghệ sĩ Huấn Cao. Tưởng chừng kẻ xấu chính là quản ngục, nhưng không, quản ngục chỉ là nạn nhân của xã hội, tấm lòng cao đẹp nhưng vì hoàn cảnh mà trở nên xấu xa, tàn bạo trong cái vỏ của kẻ coi quản ngục. Vì vậy, vẻ đẹp tâm hồn khi gặp Huấn Cao – người tử tù lại càng đẹp hơn. Đó là giá trị của nghệ thuật, của vẻ đẹp tâm hồn, không bị chiếc áo của số phận. – Tác dụng của tình huống đặc biệt làm tôn lên vẻ đẹp của hình tượng Huấn Cao – con người tài hoa và vẻ đẹp tâm hồn của viên quản ngục. Chúng cũng nhấn mạnh chủ đề ca ngợi cái đẹp, nghệ thuật, cái thiện chiến thắng cái ác trong không gian tăm tối của cái ác. Câu 2 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 một. Hình tượng nhân vật Huấn Cao Vẻ đẹp ẩn nấp và len lỏi khắp mọi nơi, dù nơi đó bị bao phủ bởi bóng tối. Huấn Cao và viên quản ngục là hình ảnh của điều đó. ∗ Huấn Cao là một nghệ sĩ tài hoa – Là người có tư cách nghệ sĩ, có tài viết chữ rất nhanh, rất đẹp – chữ thể hiện con người và tâm hồn. Từng đường nét, từng nét chữ đều lan tỏa, chứa đựng khát vọng và hoài bão – Người ta đồn rằng Có được chữ ông Huấn là có được báu vật cả đời. Điều đó nói lên rằng lời nói của anh ấy thật đẹp đẽ và đáng quý → Đó là sự kế thừa của hình tượng tài hoa mà Nguyễn Tuân đã viết, ông ca ngợi tài năng của Huấn Cao cũng như ngợi ca cái đẹp, cái xuất sắc. Từ đó nảy sinh tư tưởng quý trọng hiền tài, yêu nghệ thuật thư pháp cổ truyền của dân tộc. ∗ Huấn Cao là con người có tinh thần dũng cảm – Thái độ, tư thế của một người đức độ dỗ dành, nhận rượu, thịt một cách điềm tĩnh. Và thế trận với cái xấu, cái ác luôn vững vàng. ∗ Thiên Lương thuần khiết trong sáng, nhân cách cao thượng. – Khái niệm cho chữ không coi trọng tiền bạc, vì cái đẹp của chữ không xuất phát từ tiền bạc ngoại trừ nơi tri kỷ, ngoài ra không vì vàng bạc châu báu mà để từ. – Thái độ với quản giáo + Khinh thường khi ban đầu cho rằng quản ngục chỉ là một kẻ nhỏ mọn. + Khi nhận ra, Huấn Cao cảm động trước tấm lòng lương thiện và yêu mến vẻ đẹp của viên quản ngục, ông coi viên quản ngục là tri kỉ của mình. → Huấn Cao là mẫu người có vẻ đẹp oai phong lẫm liệt, đan xen hài hòa giữa tài năng và bản lĩnh nghệ sĩ, một người anh hùng kiên trung bất chấp giông tố. b. Nguyễn Tuân quan niệm về cái đẹp – Cái đẹp đi đôi với cái thiện – Chỉ có sự hài hòa giữa tâm – tài mới là nhân cách cao đẹp – Nguyễn Tuân ca ngợi, kính trọng Huấn Cao, tiếc thương người nghệ sĩ tài hoa như ông Huấn Câu 3 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Để trở thành nhân vật được Huấn Cao yêu thích, viên quản ngục đó phải có lòng say mê, yêu nghệ thuật, đồng thời phải có tài năng. Ngay cả khi chưa gặp Huấn Cao hay khi đã gặp ông, con người ấy vẫn giữ được phẩm chất đáng quý là vẻ đẹp đằm thắm. Quản ngục khen ngợi tài năng viết chữ đẹp của người, khen Huấn Cao một tử tù dũng cảm, đồng thời kính trọng người hiền tài muốn đối xử đặc biệt với Huấn Cao trong những ngày tháng. ngục tù khốn khổ. Và khi gặp Huấn Cao, người đó đã tỏ lòng thành kính, dùng phẩm chất của mình để khiến Huấn Cao biết lòng mình, đã đối xử với người tử tù một cách ân cần đặc biệt. trí óc tài hoa. Con người đẹp khi có tâm hồn đẹp. Quản ngục ở đây cũng vậy, tác giả đã ca ngợi người này là “giọng ca trong trẻo giữa khúc nhạc hỗn loạn”, bởi vì kẻ bảo kê cho cái ác lại ở đó. một tâm hồn nghệ sĩ, một tâm hồn nghệ sĩ. Anh có niềm đam mê thư pháp mà chỉ những ai yêu cái đẹp mới có thể nuôi dưỡng tình yêu này. Nhưng lối chơi chữ ấy không phải chỉ là chữ, phải do một người cao cả, trong sáng như Huấn Cao mới viết ra được. Nói như vậy, rõ ràng một viên quản ngục là một tấm lòng trong thiên hạ như Huấn Cao đã nói, và cũng là một nốt nhạc giữa chốn lao tù. Câu 4 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 – Cảnh cho chữ không phải là chuyện lạ trong thời buổi thư pháp lên ngôi. Nhưng để trở thành một “cảnh tượng vô tiền khoáng hậu” thì không hề dễ dàng chút nào. Nó phải được đóng dấu, nó phải đặc biệt để trở thành một cảnh hiếm hoi và được trân trọng. Coi cảnh ấy, dù chữ đẹp đến đâu cũng dễ bị mờ ảo bởi không gian tối tăm của ngục tù. Nhưng không, nơi đây thực sự tối tăm, bẩn thỉu và ẩm ướt, nhưng nó chỉ làm tăng thêm chữ và lòng người cho chữ cũng như người xin chữ. Tại sao lại đặt văn bản trong một không gian tối và thời gian đêm khuya như vậy? Có khó để nói gì không? Đúng. Một câu hỏi tại sao không khó trả lời, đó là vì điều này không thể được thực hiện giữa ban ngày, trong ánh sáng tàn nhẫn của xã hội, của chế độ, nên nó bị đàn áp. Nhưng chính sự kiềm chế đó đã nói lên giá trị của cảnh cho chữ hiếm. – Cảnh đẹp cũng bởi hai con người mang danh nghĩa của hai giai cấp, hai thế lực khác nhau có sự giao thoa giữa thế giới thần linh. Người cho chữ là tử tù, mất tự do, bị xiềng xích khắp người, còn người xin chữ đó là kẻ giữ ổ khóa xích nhưng không thể mở theo ý muốn. , trái với sức mạnh để giữ ổ khóa. , người quản giáo thu mình vào thế bị động. Người tử tù là người đưa ra bức thư và cũng là người đưa ra lời khuyên. – Sự hoán đổi vị trí tạo ra sự nghịch chuyển trong tình huống. Người tử tù khuyên rằng cái đẹp có thể nảy mầm và lớn lên trong bóng tối của cái ác. Nhưng nó không thể chung sống hòa thuận mãi mãi. Vì vậy, những người ở nơi tối tăm của địa ngục chỉ xứng đáng được hưởng cái đẹp khi thiên đàng đã ổn định. Đây cũng chính là thông điệp ý nghĩa mà Nguyễn Tuân gửi đến người đọc, truyền cảm hứng cho mọi người. Vẻ đẹp, tài năng và thiên tài trong sáng đã cảm hóa được một người tử tù đã mang lại một luồng sáng mới cho truyện ngắn. Câu 5 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Nguyễn Tuân thực sự là một bậc thầy về ngôn ngữ, xây dựng hình tượng, nghệ thuật lãng mạn và tương phản. Hình tượng nhân vật được khắc họa qua những tình huống gay cấn một người có thiên lương làm công việc giết chết Thiên Lương. Các nhân vật trong truyện được lí tưởng hoá về vẻ đẹp nội tâm đến mức phi thường. Rồi tác giả cũng thật hài hòa, sâu sắc trong cách sử dụng ngôn ngữ cổ trang tao nhã, thanh thoát, gợi cảm. Thực tiễn Huấn Cao – một con người tài hoa, có tấm lòng vì chính nghĩa và nghệ thuật. Hình tượng Huấn Cao được khắc họa qua những tình huống khó khăn, qua ngôn ngữ đẹp đẽ và nhân phẩm. Anh ta xuất hiện chớp nhoáng ở đầu câu chuyện qua lời truyền miệng qua lời đồn đại về tài viết lách rất nhanh và đẹp. Người ta nói, chữ ông Huấn là báu vật trong đời người, nên có chữ ông là như có một chữ đầy khát vọng, đầy hoài bão. Một người tuy bị xiềng xích trên thân nhưng không bao giờ khuất phục, mang trong mình khí phách của một người tài đức trong bất cứ hoàn cảnh nào. Một con người ẩn mình trong bóng tối của ngục tù tối tăm và bẩn thỉu, nhưng chưa bao giờ bị lu mờ thiên lương trong sáng và phẩm giá cao quý. Anh đặt cả trái tim mình vào lời nói nên anh cho rằng chỉ những người xứng đáng mới nên cho chữ, không vì vàng mà ham chữ. Đối với viên quản ngục, Huấn Cao không nói lời nào nếu không biết lòng người quản ngục, từng cho rằng quản ngục chỉ là kẻ nhỏ mọn nên khinh thường. Nhưng khi đã hiểu lòng người, Huấn Cao không ngại lời mà còn coi quản ngục như một người bạn tâm tình. Nguyên văn Huấn Cao được Nguyễn Tuân viết nên có đầy đủ vẻ đẹp giữa tài và trí, tài và tâm của một nghệ sĩ, của một người anh hùng có khí phách. Tóm tắt tác phẩm Chữ người tử tù Các bài liên quan khác Phân tích bài Chữ người tử tù Phân tích dàn ý về nhân vật Huấn Cao qua tác phẩm “Chữ người tử tù” Phân tích nhân vật Huấn Cao Đăng bởi Trường ĐH KD & CN Hà Nội Chuyên mục Văn lớp 11, Ngữ văn 11 Thông tin cần xem thêm Hình Ảnh về Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết – Soạn văn 11 Video về Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết – Soạn văn 11 Wiki về Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết – Soạn văn 11 Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết – Soạn văn 11 Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết – Soạn văn 11 - Hướng dẫn soạn bài Chữ người tử tù trong SGK Ngữ văn 11 giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nét đẹp truyền thống của dân tộc nay đã mai một, đó là nghệ thuật thư pháp. Ngoài ra, qua cuộc gặp gỡ đầy xôn xao giữa người tử tù và viên quản ngục, nhà văn Nguyễn Tuân muốn khẳng định cái đẹp luôn gắn liền với cái thiện và cái đẹp luôn có sức lay động lòng người. Khái quát về tác phẩm Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân Cách trình bày Phần 1 Từ đầu… tìm hiểu ý ông rồi mới thấy tưởng tượng hình ảnh Huấn Cao trong mắt viên quản ngục qua lời thơ. Một chút tâm trạng của viên quản ngục đã được hé lộ. - Phần 2 tiếp… mất lòng thiên hạ tình thế được đảo ngược viên quản ngục đối xử đặc biệt tốt với Huấn Cao nên viên quản ngục là người yêu cái đẹp, ngưỡng mộ tài năng của ông. của Huấn luyện viên Cao. - Phần 3 còn lại Cảnh cho chữ trong tù Tóm tắt Chữ người tử tù Huấn Cao bị bắt giam vì là người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình, ông bị kết án tử hình. Ông là người nổi tiếng viết nhanh, viết đẹp nên được nhiều người xin chữ nhưng ông chỉ tặng chữ cho những người xứng đáng chứ không làm bừa bãi. Trong ngục giam Huấn Cao, viên quản ngục có một con người có tấm lòng nhân hậu, tâm hồn nghệ sĩ, viên quản ngục đã đối xử tử tế với Huấn Cao. Quản ngục đã dành cho Huấn Cao và những người đồng đội của mình sự đối xử đặc biệt. Viên quản ngục rất ngưỡng mộ nét chữ của Huấn Cao và muốn xin chữ viết tay của ông. Lúc đầu chưa hiểu tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao tỏ ra khinh thường, nhưng khi mọi chuyện đã sáng tỏ, hiểu được tấm lòng nhân hậu của viên quản ngục, cảnh lời nói trong ngục tù bẩn thỉu giữa đêm khuya đã thay đổi. Khi nó xảy ra, quả là một cảnh tượng chưa từng có Huấn Cao - người tử tù - viết như rồng bay phượng múa trên dải lụa trắng trong khi viên quản ngục và nhà thơ - viên quản ngục - đứng sừng sững. Huấn Cao cũng đã đưa ra lời khuyên tốt đẹp cho viên quản ngục, ông khuyên viên quản ngục hãy về quê giữ lấy “Thiên lương” trong sáng, vì cái đẹp khó có thể dung hòa và vẹn nguyên trong chốn thâm cung gian ác. Viên quản ngục kính cẩn lắng nghe lời khuyên của Huấn Cao “Kẻ si mê này xin kính phục”. Soạn bài Chữ người tử tù Câu 1 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Có rất nhiều câu chuyện ngắn ghi lại sự tươi sáng của một tình huống và khai thác nó, với Từ tử tù cũng. Nguyễn Tuân cũng vậy, ông đã tạo cảnh cho chữ trong bóng tối, xấu xí thành cảnh cho chữ xuất thần của nghệ sĩ Huấn Cao. Tưởng chừng kẻ xấu chính là quản ngục, nhưng không, quản ngục chỉ là nạn nhân của xã hội, tấm lòng cao đẹp nhưng vì hoàn cảnh mà trở nên xấu xa, tàn bạo trong cái vỏ của kẻ coi quản ngục. Vì vậy, vẻ đẹp tâm hồn khi gặp Huấn Cao - người tử tù lại càng đẹp hơn. Đó là giá trị của nghệ thuật, của vẻ đẹp tâm hồn, không bị chiếc áo của số phận. - Tác dụng của tình huống đặc biệt làm tôn lên vẻ đẹp của hình tượng Huấn Cao - con người tài hoa và vẻ đẹp tâm hồn của viên quản ngục. Chúng cũng nhấn mạnh chủ đề ca ngợi cái đẹp, nghệ thuật, cái thiện chiến thắng cái ác trong không gian tăm tối của cái ác. Câu 2 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 một. Hình tượng nhân vật Huấn Cao Vẻ đẹp ẩn nấp và len lỏi khắp mọi nơi, dù nơi đó bị bao phủ bởi bóng tối. Huấn Cao và viên quản ngục là hình ảnh của điều đó. ∗ Huấn Cao là một nghệ sĩ tài hoa - Là người có tư cách nghệ sĩ, có tài viết chữ rất nhanh, rất đẹp - chữ thể hiện con người và tâm hồn. Từng đường nét, từng nét chữ đều lan tỏa, chứa đựng khát vọng và hoài bão - Người ta đồn rằng Có được chữ ông Huấn là có được báu vật cả đời. Điều đó nói lên rằng lời nói của anh ấy thật đẹp đẽ và đáng quý → Đó là sự kế thừa của hình tượng tài hoa mà Nguyễn Tuân đã viết, ông ca ngợi tài năng của Huấn Cao cũng như ngợi ca cái đẹp, cái xuất sắc. Từ đó nảy sinh tư tưởng quý trọng hiền tài, yêu nghệ thuật thư pháp cổ truyền của dân tộc. ∗ Huấn Cao là con người có tinh thần dũng cảm - Thái độ, tư thế của một người đức độ dỗ dành, nhận rượu, thịt một cách điềm tĩnh. Và thế trận với cái xấu, cái ác luôn vững vàng. ∗ Thiên Lương thuần khiết trong sáng, nhân cách cao thượng. - Khái niệm cho chữ không coi trọng tiền bạc, vì cái đẹp của chữ không xuất phát từ tiền bạc ngoại trừ nơi tri kỷ, ngoài ra không vì vàng bạc châu báu mà để từ. - Thái độ với quản giáo + Khinh thường khi ban đầu cho rằng quản ngục chỉ là một kẻ nhỏ mọn. + Khi nhận ra, Huấn Cao cảm động trước tấm lòng lương thiện và yêu mến vẻ đẹp của viên quản ngục, ông coi viên quản ngục là tri kỉ của mình. → Huấn Cao là mẫu người có vẻ đẹp oai phong lẫm liệt, đan xen hài hòa giữa tài năng và bản lĩnh nghệ sĩ, một người anh hùng kiên trung bất chấp giông tố. b. Nguyễn Tuân quan niệm về cái đẹp - Cái đẹp đi đôi với cái thiện - Chỉ có sự hài hòa giữa tâm - tài mới là nhân cách cao đẹp - Nguyễn Tuân ca ngợi, kính trọng Huấn Cao, tiếc thương người nghệ sĩ tài hoa như ông Huấn Câu 3 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Để trở thành nhân vật được Huấn Cao yêu thích, viên quản ngục đó phải có lòng say mê, yêu nghệ thuật, đồng thời phải có tài năng. Ngay cả khi chưa gặp Huấn Cao hay khi đã gặp ông, con người ấy vẫn giữ được phẩm chất đáng quý là vẻ đẹp đằm thắm. Quản ngục khen ngợi tài năng viết chữ đẹp của người, khen Huấn Cao một tử tù dũng cảm, đồng thời kính trọng người hiền tài muốn đối xử đặc biệt với Huấn Cao trong những ngày tháng. ngục tù khốn khổ. Và khi gặp Huấn Cao, người đó đã tỏ lòng thành kính, dùng phẩm chất của mình để khiến Huấn Cao biết lòng mình, đã đối xử với người tử tù một cách ân cần đặc biệt. trí óc tài hoa. Con người đẹp khi có tâm hồn đẹp. Quản ngục ở đây cũng vậy, tác giả đã ca ngợi người này là “giọng ca trong trẻo giữa khúc nhạc hỗn loạn”, bởi vì kẻ bảo kê cho cái ác lại ở đó. một tâm hồn nghệ sĩ, một tâm hồn nghệ sĩ. Anh có niềm đam mê thư pháp mà chỉ những ai yêu cái đẹp mới có thể nuôi dưỡng tình yêu này. Nhưng lối chơi chữ ấy không phải chỉ là chữ, phải do một người cao cả, trong sáng như Huấn Cao mới viết ra được. Nói như vậy, rõ ràng một viên quản ngục là một tấm lòng trong thiên hạ như Huấn Cao đã nói, và cũng là một nốt nhạc giữa chốn lao tù. Câu 4 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 - Cảnh cho chữ không phải là chuyện lạ trong thời buổi thư pháp lên ngôi. Nhưng để trở thành một “cảnh tượng vô tiền khoáng hậu” thì không hề dễ dàng chút nào. Nó phải được đóng dấu, nó phải đặc biệt để trở thành một cảnh hiếm hoi và được trân trọng. Coi cảnh ấy, dù chữ đẹp đến đâu cũng dễ bị mờ ảo bởi không gian tối tăm của ngục tù. Nhưng không, nơi đây thực sự tối tăm, bẩn thỉu và ẩm ướt, nhưng nó chỉ làm tăng thêm chữ và lòng người cho chữ cũng như người xin chữ. Tại sao lại đặt văn bản trong một không gian tối và thời gian đêm khuya như vậy? Có khó để nói gì không? Đúng. Một câu hỏi tại sao không khó trả lời, đó là vì điều này không thể được thực hiện giữa ban ngày, trong ánh sáng tàn nhẫn của xã hội, của chế độ, nên nó bị đàn áp. Nhưng chính sự kiềm chế đó đã nói lên giá trị của cảnh cho chữ hiếm. - Cảnh đẹp cũng bởi hai con người mang danh nghĩa của hai giai cấp, hai thế lực khác nhau có sự giao thoa giữa thế giới thần linh. Người cho chữ là tử tù, mất tự do, bị xiềng xích khắp người, còn người xin chữ đó là kẻ giữ ổ khóa xích nhưng không thể mở theo ý muốn. , trái với sức mạnh để giữ ổ khóa. , người quản giáo thu mình vào thế bị động. Người tử tù là người đưa ra bức thư và cũng là người đưa ra lời khuyên. - Sự hoán đổi vị trí tạo ra sự nghịch chuyển trong tình huống. Người tử tù khuyên rằng cái đẹp có thể nảy mầm và lớn lên trong bóng tối của cái ác. Nhưng nó không thể chung sống hòa thuận mãi mãi. Vì vậy, những người ở nơi tối tăm của địa ngục chỉ xứng đáng được hưởng cái đẹp khi thiên đàng đã ổn định. Đây cũng chính là thông điệp ý nghĩa mà Nguyễn Tuân gửi đến người đọc, truyền cảm hứng cho mọi người. Vẻ đẹp, tài năng và thiên tài trong sáng đã cảm hóa được một người tử tù đã mang lại một luồng sáng mới cho truyện ngắn. Câu 5 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Nguyễn Tuân thực sự là một bậc thầy về ngôn ngữ, xây dựng hình tượng, nghệ thuật lãng mạn và tương phản. Hình tượng nhân vật được khắc họa qua những tình huống gay cấn một người có thiên lương làm công việc giết chết Thiên Lương. Các nhân vật trong truyện được lí tưởng hoá về vẻ đẹp nội tâm đến mức phi thường. Rồi tác giả cũng thật hài hòa, sâu sắc trong cách sử dụng ngôn ngữ cổ trang tao nhã, thanh thoát, gợi cảm. Thực tiễn Huấn Cao - một con người tài hoa, có tấm lòng vì chính nghĩa và nghệ thuật. Hình tượng Huấn Cao được khắc họa qua những tình huống khó khăn, qua ngôn ngữ đẹp đẽ và nhân phẩm. Anh ta xuất hiện chớp nhoáng ở đầu câu chuyện qua lời truyền miệng qua lời đồn đại về tài viết lách rất nhanh và đẹp. Người ta nói, chữ ông Huấn là báu vật trong đời người, nên có chữ ông là như có một chữ đầy khát vọng, đầy hoài bão. Một người tuy bị xiềng xích trên thân nhưng không bao giờ khuất phục, mang trong mình khí phách của một người tài đức trong bất cứ hoàn cảnh nào. Một con người ẩn mình trong bóng tối của ngục tù tối tăm và bẩn thỉu, nhưng chưa bao giờ bị lu mờ thiên lương trong sáng và phẩm giá cao quý. Anh đặt cả trái tim mình vào lời nói nên anh cho rằng chỉ những người xứng đáng mới nên cho chữ, không vì vàng mà ham chữ. Đối với viên quản ngục, Huấn Cao không nói lời nào nếu không biết lòng người quản ngục, từng cho rằng quản ngục chỉ là kẻ nhỏ mọn nên khinh thường. Nhưng khi đã hiểu lòng người, Huấn Cao không ngại lời mà còn coi quản ngục như một người bạn tâm tình. Nguyên văn Huấn Cao được Nguyễn Tuân viết nên có đầy đủ vẻ đẹp giữa tài và trí, tài và tâm của một nghệ sĩ, của một người anh hùng có khí phách. Tóm tắt tác phẩm Chữ người tử tù Các bài liên quan khác Phân tích bài Chữ người tử tù Phân tích dàn ý về nhân vật Huấn Cao qua tác phẩm “Chữ người tử tù” Phân tích nhân vật Huấn Cao Đăng bởi Trường ĐH KD & CN Hà Nội Chuyên mục Văn lớp 11, Ngữ văn 11 [rule_{ruleNumber}] Hướng dẫn soạn bài Chữ người tử tù trong SGK Ngữ văn 11 giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nét đẹp truyền thống của dân tộc nay đã mai một, đó là nghệ thuật thư pháp. Ngoài ra, qua cuộc gặp gỡ đầy xôn xao giữa người tử tù và viên quản ngục, nhà văn Nguyễn Tuân muốn khẳng định cái đẹp luôn gắn liền với cái thiện và cái đẹp luôn có sức lay động lòng người. Khái quát về tác phẩm Chữ người tử tù – Nguyễn Tuân Cách trình bày Phần 1 Từ đầu… tìm hiểu ý ông rồi mới thấy tưởng tượng hình ảnh Huấn Cao trong mắt viên quản ngục qua lời thơ. Một chút tâm trạng của viên quản ngục đã được hé lộ. – Phần 2 tiếp… mất lòng thiên hạ tình thế được đảo ngược viên quản ngục đối xử đặc biệt tốt với Huấn Cao nên viên quản ngục là người yêu cái đẹp, ngưỡng mộ tài năng của ông. của Huấn luyện viên Cao. – Phần 3 còn lại Cảnh cho chữ trong tù Tóm tắt Chữ người tử tù Huấn Cao bị bắt giam vì là người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình, ông bị kết án tử hình. Ông là người nổi tiếng viết nhanh, viết đẹp nên được nhiều người xin chữ nhưng ông chỉ tặng chữ cho những người xứng đáng chứ không làm bừa bãi. Trong ngục giam Huấn Cao, viên quản ngục có một con người có tấm lòng nhân hậu, tâm hồn nghệ sĩ, viên quản ngục đã đối xử tử tế với Huấn Cao. Quản ngục đã dành cho Huấn Cao và những người đồng đội của mình sự đối xử đặc biệt. Viên quản ngục rất ngưỡng mộ nét chữ của Huấn Cao và muốn xin chữ viết tay của ông. Lúc đầu chưa hiểu tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao tỏ ra khinh thường, nhưng khi mọi chuyện đã sáng tỏ, hiểu được tấm lòng nhân hậu của viên quản ngục, cảnh lời nói trong ngục tù bẩn thỉu giữa đêm khuya đã thay đổi. Khi nó xảy ra, quả là một cảnh tượng chưa từng có Huấn Cao – người tử tù – viết như rồng bay phượng múa trên dải lụa trắng trong khi viên quản ngục và nhà thơ – viên quản ngục – đứng sừng sững. Huấn Cao cũng đã đưa ra lời khuyên tốt đẹp cho viên quản ngục, ông khuyên viên quản ngục hãy về quê giữ lấy “Thiên lương” trong sáng, vì cái đẹp khó có thể dung hòa và vẹn nguyên trong chốn thâm cung gian ác. Viên quản ngục kính cẩn lắng nghe lời khuyên của Huấn Cao “Kẻ si mê này xin kính phục”. Soạn bài Chữ người tử tù Câu 1 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Có rất nhiều câu chuyện ngắn ghi lại sự tươi sáng của một tình huống và khai thác nó, với Từ tử tù cũng. Nguyễn Tuân cũng vậy, ông đã tạo cảnh cho chữ trong bóng tối, xấu xí thành cảnh cho chữ xuất thần của nghệ sĩ Huấn Cao. Tưởng chừng kẻ xấu chính là quản ngục, nhưng không, quản ngục chỉ là nạn nhân của xã hội, tấm lòng cao đẹp nhưng vì hoàn cảnh mà trở nên xấu xa, tàn bạo trong cái vỏ của kẻ coi quản ngục. Vì vậy, vẻ đẹp tâm hồn khi gặp Huấn Cao – người tử tù lại càng đẹp hơn. Đó là giá trị của nghệ thuật, của vẻ đẹp tâm hồn, không bị chiếc áo của số phận. – Tác dụng của tình huống đặc biệt làm tôn lên vẻ đẹp của hình tượng Huấn Cao – con người tài hoa và vẻ đẹp tâm hồn của viên quản ngục. Chúng cũng nhấn mạnh chủ đề ca ngợi cái đẹp, nghệ thuật, cái thiện chiến thắng cái ác trong không gian tăm tối của cái ác. Câu 2 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 một. Hình tượng nhân vật Huấn Cao Vẻ đẹp ẩn nấp và len lỏi khắp mọi nơi, dù nơi đó bị bao phủ bởi bóng tối. Huấn Cao và viên quản ngục là hình ảnh của điều đó. ∗ Huấn Cao là một nghệ sĩ tài hoa – Là người có tư cách nghệ sĩ, có tài viết chữ rất nhanh, rất đẹp – chữ thể hiện con người và tâm hồn. Từng đường nét, từng nét chữ đều lan tỏa, chứa đựng khát vọng và hoài bão – Người ta đồn rằng Có được chữ ông Huấn là có được báu vật cả đời. Điều đó nói lên rằng lời nói của anh ấy thật đẹp đẽ và đáng quý → Đó là sự kế thừa của hình tượng tài hoa mà Nguyễn Tuân đã viết, ông ca ngợi tài năng của Huấn Cao cũng như ngợi ca cái đẹp, cái xuất sắc. Từ đó nảy sinh tư tưởng quý trọng hiền tài, yêu nghệ thuật thư pháp cổ truyền của dân tộc. ∗ Huấn Cao là con người có tinh thần dũng cảm – Thái độ, tư thế của một người đức độ dỗ dành, nhận rượu, thịt một cách điềm tĩnh. Và thế trận với cái xấu, cái ác luôn vững vàng. ∗ Thiên Lương thuần khiết trong sáng, nhân cách cao thượng. – Khái niệm cho chữ không coi trọng tiền bạc, vì cái đẹp của chữ không xuất phát từ tiền bạc ngoại trừ nơi tri kỷ, ngoài ra không vì vàng bạc châu báu mà để từ. – Thái độ với quản giáo + Khinh thường khi ban đầu cho rằng quản ngục chỉ là một kẻ nhỏ mọn. + Khi nhận ra, Huấn Cao cảm động trước tấm lòng lương thiện và yêu mến vẻ đẹp của viên quản ngục, ông coi viên quản ngục là tri kỉ của mình. → Huấn Cao là mẫu người có vẻ đẹp oai phong lẫm liệt, đan xen hài hòa giữa tài năng và bản lĩnh nghệ sĩ, một người anh hùng kiên trung bất chấp giông tố. b. Nguyễn Tuân quan niệm về cái đẹp – Cái đẹp đi đôi với cái thiện – Chỉ có sự hài hòa giữa tâm – tài mới là nhân cách cao đẹp – Nguyễn Tuân ca ngợi, kính trọng Huấn Cao, tiếc thương người nghệ sĩ tài hoa như ông Huấn Câu 3 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Để trở thành nhân vật được Huấn Cao yêu thích, viên quản ngục đó phải có lòng say mê, yêu nghệ thuật, đồng thời phải có tài năng. Ngay cả khi chưa gặp Huấn Cao hay khi đã gặp ông, con người ấy vẫn giữ được phẩm chất đáng quý là vẻ đẹp đằm thắm. Quản ngục khen ngợi tài năng viết chữ đẹp của người, khen Huấn Cao một tử tù dũng cảm, đồng thời kính trọng người hiền tài muốn đối xử đặc biệt với Huấn Cao trong những ngày tháng. ngục tù khốn khổ. Và khi gặp Huấn Cao, người đó đã tỏ lòng thành kính, dùng phẩm chất của mình để khiến Huấn Cao biết lòng mình, đã đối xử với người tử tù một cách ân cần đặc biệt. trí óc tài hoa. Con người đẹp khi có tâm hồn đẹp. Quản ngục ở đây cũng vậy, tác giả đã ca ngợi người này là “giọng ca trong trẻo giữa khúc nhạc hỗn loạn”, bởi vì kẻ bảo kê cho cái ác lại ở đó. một tâm hồn nghệ sĩ, một tâm hồn nghệ sĩ. Anh có niềm đam mê thư pháp mà chỉ những ai yêu cái đẹp mới có thể nuôi dưỡng tình yêu này. Nhưng lối chơi chữ ấy không phải chỉ là chữ, phải do một người cao cả, trong sáng như Huấn Cao mới viết ra được. Nói như vậy, rõ ràng một viên quản ngục là một tấm lòng trong thiên hạ như Huấn Cao đã nói, và cũng là một nốt nhạc giữa chốn lao tù. Câu 4 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 – Cảnh cho chữ không phải là chuyện lạ trong thời buổi thư pháp lên ngôi. Nhưng để trở thành một “cảnh tượng vô tiền khoáng hậu” thì không hề dễ dàng chút nào. Nó phải được đóng dấu, nó phải đặc biệt để trở thành một cảnh hiếm hoi và được trân trọng. Coi cảnh ấy, dù chữ đẹp đến đâu cũng dễ bị mờ ảo bởi không gian tối tăm của ngục tù. Nhưng không, nơi đây thực sự tối tăm, bẩn thỉu và ẩm ướt, nhưng nó chỉ làm tăng thêm chữ và lòng người cho chữ cũng như người xin chữ. Tại sao lại đặt văn bản trong một không gian tối và thời gian đêm khuya như vậy? Có khó để nói gì không? Đúng. Một câu hỏi tại sao không khó trả lời, đó là vì điều này không thể được thực hiện giữa ban ngày, trong ánh sáng tàn nhẫn của xã hội, của chế độ, nên nó bị đàn áp. Nhưng chính sự kiềm chế đó đã nói lên giá trị của cảnh cho chữ hiếm. – Cảnh đẹp cũng bởi hai con người mang danh nghĩa của hai giai cấp, hai thế lực khác nhau có sự giao thoa giữa thế giới thần linh. Người cho chữ là tử tù, mất tự do, bị xiềng xích khắp người, còn người xin chữ đó là kẻ giữ ổ khóa xích nhưng không thể mở theo ý muốn. , trái với sức mạnh để giữ ổ khóa. , người quản giáo thu mình vào thế bị động. Người tử tù là người đưa ra bức thư và cũng là người đưa ra lời khuyên. – Sự hoán đổi vị trí tạo ra sự nghịch chuyển trong tình huống. Người tử tù khuyên rằng cái đẹp có thể nảy mầm và lớn lên trong bóng tối của cái ác. Nhưng nó không thể chung sống hòa thuận mãi mãi. Vì vậy, những người ở nơi tối tăm của địa ngục chỉ xứng đáng được hưởng cái đẹp khi thiên đàng đã ổn định. Đây cũng chính là thông điệp ý nghĩa mà Nguyễn Tuân gửi đến người đọc, truyền cảm hứng cho mọi người. Vẻ đẹp, tài năng và thiên tài trong sáng đã cảm hóa được một người tử tù đã mang lại một luồng sáng mới cho truyện ngắn. Câu 5 trang 144 SGK Ngữ Văn 11 Tập 1 Nguyễn Tuân thực sự là một bậc thầy về ngôn ngữ, xây dựng hình tượng, nghệ thuật lãng mạn và tương phản. Hình tượng nhân vật được khắc họa qua những tình huống gay cấn một người có thiên lương làm công việc giết chết Thiên Lương. Các nhân vật trong truyện được lí tưởng hoá về vẻ đẹp nội tâm đến mức phi thường. Rồi tác giả cũng thật hài hòa, sâu sắc trong cách sử dụng ngôn ngữ cổ trang tao nhã, thanh thoát, gợi cảm. Thực tiễn Huấn Cao – một con người tài hoa, có tấm lòng vì chính nghĩa và nghệ thuật. Hình tượng Huấn Cao được khắc họa qua những tình huống khó khăn, qua ngôn ngữ đẹp đẽ và nhân phẩm. Anh ta xuất hiện chớp nhoáng ở đầu câu chuyện qua lời truyền miệng qua lời đồn đại về tài viết lách rất nhanh và đẹp. Người ta nói, chữ ông Huấn là báu vật trong đời người, nên có chữ ông là như có một chữ đầy khát vọng, đầy hoài bão. Một người tuy bị xiềng xích trên thân nhưng không bao giờ khuất phục, mang trong mình khí phách của một người tài đức trong bất cứ hoàn cảnh nào. Một con người ẩn mình trong bóng tối của ngục tù tối tăm và bẩn thỉu, nhưng chưa bao giờ bị lu mờ thiên lương trong sáng và phẩm giá cao quý. Anh đặt cả trái tim mình vào lời nói nên anh cho rằng chỉ những người xứng đáng mới nên cho chữ, không vì vàng mà ham chữ. Đối với viên quản ngục, Huấn Cao không nói lời nào nếu không biết lòng người quản ngục, từng cho rằng quản ngục chỉ là kẻ nhỏ mọn nên khinh thường. Nhưng khi đã hiểu lòng người, Huấn Cao không ngại lời mà còn coi quản ngục như một người bạn tâm tình. Nguyên văn Huấn Cao được Nguyễn Tuân viết nên có đầy đủ vẻ đẹp giữa tài và trí, tài và tâm của một nghệ sĩ, của một người anh hùng có khí phách. Tóm tắt tác phẩm Chữ người tử tù Các bài liên quan khác Phân tích bài Chữ người tử tù Phân tích dàn ý về nhân vật Huấn Cao qua tác phẩm “Chữ người tử tù” Phân tích nhân vật Huấn Cao Đăng bởi Trường ĐH KD & CN Hà Nội Chuyên mục Văn lớp 11, Ngữ văn 11 Bạn thấy bài viết Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết – Soạn văn 11 có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết – Soạn văn 11 bên dưới để có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website ĐH KD & CN Hà Nội Nguồn Soạn bài Chữ người tử tù Chi tiết Soạn văn Trường Đại học Quản lý và Kinh doanh Hà nội là một trường dân lập, thuộc Hội Khoa học Kinh tế Việt Nam, được phép thành lập theo Quyết định số 405/TTg, ngày 15/6/1996 của Thủ tướng Chính phủ. Trường chịu sự quản lý Nhà nước của Bộ Giáo dục và Đào tạo. Hệ thống văn bằng của Trường nằm trong hệ thống văn bằng quốc gia. Ngày 15/09/2006 Thủ tướng Chính phủ đã ra quyết định số 750/QĐ-TTg về việc đổi tên trường thành Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội YOMEDIA Hướng dẫn soạn bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân giúp các em có được sự chuẩn bị bài chu đáo hơn trước khi đến lớp, biết cách trả lời các câu hỏi hướng dẫn học bài trong SGK đồng thời nắm được một cách khái quát kiến thức trọng tâm bài "chữ người tử tù", phần hướng dẫn bài học và hướng dẫn luyện tập dưới đây sẽ gợi ý và củng cố những nội dung trọng tâm của bài học. Chúc các em có bước soạn bài thật tốt để thuận lợi hơn trong quá trình tiếp thu bài giảng tại lớp. 2. Tóm tắt nội dung bài học Nội dung “Chữ người tử tù” là một truyện ngắn xuất sắc của nhà văn Nguyễn Tuân, tác phẩm được rút ra từ tập truyện "Vang bóng một thời”. Nhân vật chính trong tác phẩm - Huấn Cao là con người tài hoa bất đắc chí đã được tác giả khắc họa với những phẩm chất và khí phách đáng quý thong qua tình huống truyện và những chi tiết, hành động. Vẻ đẹp hình tượng nhân vật Huấn Cao Nghệ sĩ tài hoa Anh hùng khí phách hiên ngang Con người có thiên lương trong sáng Vẻ đẹp nhân vật viên quản ngục Say mê cái đẹp, quý trọng cái tài Có bản chất lương thiện Nghệ thuật Tình huống truyện độc đáo Bút pháp lãng mạn Thủ pháp đối lập cái đẹp >< quản ngục, thơ lại là kẻ tự doTrật tự trong nhà tù bị đảo ngược người tù ban phát cái đẹp, răn dạy quản ngục ⇒ Sự chiến thắng của thiện lương, của ánh sáng nghệ thuật chân chính. Tô đậm nhân cách thanh cao, ngang tàng của Huấn Cao Câu 5 Hãy phân tích những nét đặc sắc của thủ pháp nghệ thuật đối lập được Nguyễn Tuân sử dụng trong truyện Chữ người tử tù. Sự tương phản được tô đậm ở ấn tượng đối sánh giữa cái “tối, chật hẹp, ẩm ướt” với những “mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián” của căn buồng giam và “ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc tẩm dầu” cùng hình ảnh “một tấm lụa bạch còn nguyên vẹn lần hồ”. Đây là sự tương phản giàu tính hội họa. Chỉ bằng mấy nét phác họa, tác giả đã cho chúng ta một bức tranh với đủ đường nét, màu sắc, sáng – tối, điểm nhấn,… Cũng có thể xem đó là một khuôn hình được bố cục, phối cảnh và sử dụng hiệu quả tương phản sáng – tối hết sức độc đáo. Sự tương phản thiên về hình ảnh bên ngoài trên đây có tác dụng tương hỗ đặc biệt cho sự tương phản ở chiều sâu ý nghĩa, được thể hiện qua liên hệ đối sánh về thân phận, nhân cách ở từng nhân vật và giữa các nhân vật. Một kẻ tử tù đang là một nghệ sĩ, hiện thân cho thiện lương, cho cái đẹp ở ngay giữa chốn ngục tù tăm tôi, bẩn thỉu. Thân phận tù nhân của Huấn Cao đối lập với nhân cách Huấn Cao. Viên quản ngục cùng thầy thơ lại vốn đại diện cho quyền lực, nanh ác, thủ đoạn,… lại đang hiên diện là những con người đam mê, biết quý trọng cái đẹp thanh tao. Kẻ tử tù lại ở vị trí trung tâm, đầy uy lực còn bậc quyền uy lại đang khúm núm, vái lạy. Thủ pháp tương phản đã được sử dụng một cách triệt để, thể hiện ở cả những biểu hiện bên ngoài lẫn bên trong, cả ở bối cảnh và nhân vật, ở cả tình huống đầy nghịch lí,.. Chủ đề về sự chiến thắng của cái đẹp, cái thiện với cái xấu, cái ác; ánh sáng với bóng tối,… của tác phẩm Chữ người tử tủ đã được thể hiện một cách sâu sắc, đầy ấn tượng. Có được điều đó, phần lớn cũng là nhờ vào hiệu quả của thủ pháp tương phản. Câu 6 Qua nhân vật Huấn Cao, anh chị có nhận xét gì về quan niệm của Nguyễn Tuân đối với cái đẹp? Nhân vật Huấn Cao bộc lộ lý tưởng thẩm mỹ của Nguyễn Tuân Sự thống nhất của cái tài, cái tâm và khí phách anh hùng. Qua nhân vật này, Nguyễn Tuân muốn biểu lộ niềm tin bất diệt vào những giá trị cao quý của con người và sức mạnh kỳ diệu của cái đẹp, đồng thời cũng bày tỏ tấm lòng yêu nước thầm kín của mình. Vì thế, Huấn Cao đã trở thành biểu tượng cho sự chiến thắng của ánh sáng đối với bóng tối, của cái đẹp, cái cao cả đối với cái phàm tục, dơ bẩn, của khí phách hiên ngang đối với thói quen cam chịu nô lệ. Khắc hoạ hình tượng Huấn Cao, để làm nổi bật sự chiến thắng của cái tài, cái đẹp, cái tâm và khí phách hiên ngang, Nguyễn Tuân sử dụng triệt để sức mạnh của "Nguyên tắc tương phản đối lập của bút pháp lãng mạn". Ở truyện ngắn này, nhà văn cũng đã thể hiện cái tài dựng cảnh, dựng người với ngôn ngữ cổ kính, trang trọng, tinh tế. 5. Hướng dẫn luyện tập Anh chị hãy viết một đoạn văn trình bày cảm nghĩ của mình về nhân vật Huấn Cao trong truyện ngắn Chữ người tử tù. Gợi ý trả lời Giới thiệu nhân vật Huấn Cao và tác phẩm Chữ người tử tù 1⇒ 2 câu những nét khái quát Những vẻ đẹp của nhân vật Huấn Cao Người nghệ sĩ tài hoa dẫn chứng tài viết chữ, giá trị nét chữ của Huấn Cao có được chữ của Huấn Cao mà treo là có được vật báu trên đời Anh hùng đầy khí phách giữ vũng được nhân cách thanh cao trong cảnh nhơ nhớp của tù đày, coi khinh đồng tiền dơ bẩn, kiên cường bất khuất trước mọi hoàn cảnh, không cuối đầu trước cường quyền. Tự tại và bình thản không sợ hãi trước cái chết…. Người có thiên lương trong sáng và cao đẹp biết quý trọng người tài, người có tấm lòng son sắt với nghệ thuật và cái đẹp. Hơn thế bằng cái tâm Huấn Cao đã thấu hiểu được tấm chân tình của viên quản ngục và đưa ra lời khuyên chân thành, sâu sắc để con người có bản tính tốt đẹp sẽ giữa được “thiên lương” lành vững. dẫn chứng cụ thể, lời nói chi tiết trong SGK Thông qua hình tượng nhân vật Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã gửi gắm quan niệm của mình về cái đẹp và những giá trị vĩnh hằng của đời sống cái thiện, cái tâm và cái tài không thể tách rời nhau. Huấn Cao chính là nhân vật hội tụ cả ba giá trị ấy. Có những giá trị sẽ mãi tồn tại cùng năm tháng, có những con người sẽ sống mãi cùng thời gian. Huấn Cao đi vào lòng người bằng sự quý trọng và nể phục và cũng sẽ mãi. 6. Một số bài văn mẫu về văn bản Chữ người tử tù Trích từ tập Vang bóng một thời 1940. Truyện ngắn Chữ người tử tù lúc đầu có tên là Dòng chữ cuối cùng, in năm 1938 trên tạp chí Tao Đàn, sau đó được tuyển in trong tập Vang bóng một thời và đổi tên thành Chữ người tử tù. Để nắm được cách lập dàn bài và viết một bài văn hoàn chỉnh về tác phẩm này, các em có thể tham khảo một số bài văn mẫu dưới đây 7. Hỏi đáp về văn bản Chữ người tử tù Nếu có thắc mắc cần giải đáp các em có thể để lại câu hỏi trong phần Hỏi đáp, cộng đồng Ngữ văn HỌC247 sẽ sớm trả lời cho các em. ZUNIA9 Soạn văn liên quan ZUNIA9 XEM NHANH CHƯƠNG TRÌNH LỚP 11 YOMEDIA

soạn bài chữ người tử tù chi tiết